Cantique 5
|
Nhã Ca 5
|
J`entre dans mon jardin, ma soeur, ma fiancée; Je cueille ma myrrhe avec mes aromates, Je mange mon rayon de miel avec mon miel, Je bois mon vin avec mon lait... -Mangez, amis, buvez, enivrez-vous d`amour! - | Hỡi em gái ta, tân phụ ta ơi, ta đã vào trong vườn ta rồi! Ta có hái một dược và hương liệu ta, An tàng mật ong với mật ong ta, Uống rượu với sữa ta. Hỡi các bạn, hãy ăn: hỡi các ái hữu, khá uống cho nhiều! |
J`étais endormie, mais mon coeur veillait... C`est la voix de mon bien-aimé, qui frappe: -Ouvre-moi, ma soeur, mon amie, Ma colombe, ma parfaite! Car ma tête est couverte de rosée, Mes boucles sont pleines des gouttes de la nuit. - | Tôi ngủ, nhưng lòng tôi tỉnh thức. Ay là tiếng của lương nhơn tôi gõ cửa, mà rằng: Hỡi em gái ta, bạn tình ta, chim bò câu ta, kẻ toàn hảo của ta ơi, hãy mở cửa cho ta! Vì đầu ta đầy sương móc, Lọn tóc ta thấm giọt ban đêm. |
J`ai ôté ma tunique; comment la remettrais-je? J`ai lavé mes pieds; comment les salirais-je? | Tôi đã cổi áo ngoài rồi, làm sao mặc nó lại? Tôi đã rửa chơn rồi, lẽ nào làm lấm lại? |
Mon bien-aimé a passé la main par la fenêtre, Et mes entrailles se sont émues pour lui. | Lương nhơn tôi thò tay vào lỗ cửa, Lòng dạ tôi cảm động vì cớ người. |
Je me suis levée pour ouvrir à mon bien-aimé; Et de mes mains a dégoutté la myrrhe, De mes doigts, la myrrhe répandue Sur la poignée du verrou. | Tôi bèn chổi dậy đặng mở cửa cho lương nhơn tôi; Tay tôi nhỏ giọt một dược, Và ngón tay tôi chảy một dược ròng trên nạm chốt cửa. |
J`ai ouvert à mon bien-aimé; Mais mon bien-aimé s`en était allé, il avait disparu. J`étais hors de moi, quand il me parlait. Je l`ai cherché, et je ne l`ai point trouvé; Je l`ai appelé, et il ne m`a point répondu. | Tôi mở cửa cho lương nhơn tôi, Nhưng người đã lánh đi khỏi rồi. Đương khi người nói lòng tôi mất vía. Tôi tìm kiếm người, nhưng không có gặp; Tôi gọi người, song người chẳng đáp. |
Les gardes qui font la ronde dans la ville m`ont rencontrée; Ils m`ont frappée, ils m`ont blessée; Ils m`ont enlevé mon voile, les gardes des murs. | Kẻ canh tuần quanh thành gặp tôi, Đánh tôi, và làm tôi bị thương; Các kẻ canh giữ vách thành cất lấy lúp khỏi tôi. |
Je vous en conjure, filles de Jérusalem, Si vous trouvez mon bien-aimé, Que lui direz-vous?... Que je suis malade d`amour. - | Hỡi các con gái Giê-ru-sa-lem, ta ép nài các ngươi, Nếu gặp lương nhơn ta, khá nói với người rằng Ta có bịnh vì ái tình. |
Qu`a ton bien-aimé de plus qu`un autre, O la plus belle des femmes? Qu`a ton bien-aimé de plus qu`un autre, Pour que tu nous conjures ainsi? - | Hỡi người xinh đẹp hơn hết trong các người nữ, lương nhơn của chị có gì hơn lương nhơn khác? Lương nhơn của chị có gì hơn lương nhơn khác? Mà chị ép nài chúng tôi dường ấy? |
Mon bien-aimé est blanc et vermeil; Il se distingue entre dix mille. | Lương nhơn tôi trắng và đỏ, Đệ nhứt trong muôn người. |
Sa tête est de l`or pur; Ses boucles sont flottantes, Noires comme le corbeau. | Đầu người bằng vàng thật ròng; Lọn tóc người quăn, và đen như quạ. |
Ses yeux sont comme des colombes au bord des ruisseaux, Se baignant dans le lait, Reposant au sein de l`abondance. | Mắt người như chim bò câu gần suối nước, Tắm sạch trong sửa, được nhận khảm kỹ càng. |
Ses joues sont comme un parterre d`aromates, Une couche de plantes odorantes; Ses lèvres sont des lis, D`où découle la myrrhe. | Gò má người như vuông đất hương hoa, Tợ khóm cỏ thơm ngát; Môi người tỉ như hoa huệ ướm chảy một dược ròng. |
Ses mains sont des anneaux d`or, Garnis de chrysolithes; Son corps est de l`ivoire poli, Couvert de saphirs; | Tay người như ống tròn vàng có nhận huỳnh ngọc: Thân mình người khác nào ngà bóng láng cẩn ngọc xanh. |
Ses jambes sont des colonnes de marbre blanc, Posées sur des bases d`or pur. Son aspect est comme le Liban, Distingué comme les cèdres. | Hai chơn người giống trụ cẩm thạch trắng, Để trên tánh vàng ròng; Tướng mạo người tợ như nói Li-ban, xinh tốt như cây hương nam, |
Son palais n`est que douceur, Et toute sa personne est pleine de charme. Tel est mon bien-aimé, tel est mon ami, Filles de Jérusalem! - | Miệng người rất êm dịu; Thật, toàn thể cách người đáng yêu đương. Hỡi các con gái Giê-ru-sa-lem, lương nhơn tôi như vậy, Bạn tình tôi dường ấy! |